Diễn đàn 12A6-NTB
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Diễn đàn 12A6-NTB

Diễn đàn những người bạn đã từng chung lớp 10,11,12A6 Trường PTTH Nguyễn Thái Bình 1984-1987


You are not connected. Please login or register

Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết, đêm qua, sân trước, một nhành mai...

+11
dhatram
tdmuoi
ptnhanh
qhthai
dtnghia
ttha
sonkim
ptnthuy
ltdhung
nthao
nttuyen
15 posters

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Next

Go down  Thông điệp [Trang 4 trong tổng số 10 trang]

ptnthuy

ptnthuy


VẪN CHỈ CÓ EM

Thu Hằng

Nếu giọt lệ nào cũng dập tăt được nỗi đau
Thì ngày anh đi xa ,
em chẳng phải ghìm lòng như thế.
Thì khi anh nói chia tay , mắt em đã đẫm lệ.
Nước mắt thành sông,
đưa thuyền anh ra tận đại dương.
Nếu trời đêm nào cũng vằng vặc
niềm thương
Thì em sẽ chẳng buồn
vì sợ anh đi với người con gái khác
Thì em sẽ không thấy mình đơn lẻ
như một vì sao lạc.
Bay khắp trời ,không tìm được tình anh. Sad

ptnthuy

ptnthuy



NỤ HÔN
Lệ Bình

Nụ hôn có giống nụ hoa ,
Sao niềm khao khát mãi là tinh khôi.
Nụ hoa trao mật cho đời
Nụ hôn... ai nỡ trao lời đắng cay.

Nụ hôn hé nở ban mai,
Làm hương tinh khiết thoáng bay lặng thầm.

Ước gì gói được làng hương ,
Để khi hoa rụng-yêu thương mãi còn .

nttuyen



KHOẢNG CÁCH GIỮA LỜI
. Bằng Việt

Biết làm sao ! Chúng ta quá nhiều lời
Ở những chỗ lẽ ra cần nói ngắn

Bao lần em lẳng lặng
Đủ khiến tôi bàng hoàng

Khi phần nói lấn hết phần được sống
Lấn hết mọi điều tiềm ẩn giữa câu
Thì vạn câu thơ cũng thành rẻ rúng
Liệu còn gì vang vọng ở trong nhau.

nttuyen



@ Hùng
Bài thơ bạn post cũng được phổ thành ca khúc khoảng những năm 1970, Khánh Ly ca nghe "ghiền" luôn đó! drunken



Được sửa bởi nttuyen ngày Mon Nov 22, 2010 11:00 pm; sửa lần 1.

155Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 4 Empty Trong tay Thánh Nữ có đời tôi Sun Nov 07, 2010 1:16 am

ltdhung

ltdhung

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi buồn như phố cũ mưa bay
Bàn chân từng ngón ngưng không thở
Lạc mất đường đi tận dấu bày

Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
Tôi gầy như phiến lá trên cây
Gió khuya thôi rớt ngàn tâm sự
Thiên đường tôi là người hay ai

Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
Người bên bờ buông tóc thả cho mây
Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ
Buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người

Hỏi gió đi rồi em sẽ hay
Tôi chờ em đến thắp đêm vui
Có đêm nhìn xuống bàn tay lạnh
Và chỗ em ngồi đã bỏ không

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi về thương nỗi nhớ trên tay
Trái tim giòng máu lệ chưa cạn
Đời đóng lên hoài vạn dấu đinh


Du Tử Lê

nttuyen



. Đọc thơ Nguyên Sa hoài, hôm nay xin giới thiệu một chút về ông...

. Nguyên Sa (sinh ngày 1 tháng 3 năm 1932- mất 1998) tên thật là Trần Bích Lan, còn có bút danh Hư Trúc. Ông là một nhà thơ lãng mạn Việt Nam nổi tiếng từ thập niên 1950, với những tác phẩm nổi danh như “Áo lụa Hà Đông”, “Paris có gì lạ không em”, “Tuổi mười ba”, “Tháng Sáu trời mưa”, v.v.
. Ông sang Pháp du học vào năm 1949.
Năm 1953, ông đậu tú tài Pháp, lên Paris ghi danh học triết tại Đại học Sorbonne. Nhiều bài thơ nổi tiếng của ông được sáng tác trong thời gian này.
Năm 1955, ông lập gia đình với bà Trịnh Thúy Nga ở Paris. Đầu năm 1956, hai ông bà về nước.
Năm 1975, ông di tản đi Pháp. Ba năm sau, ông và gia đình qua Hoa Kỳ và ở California từ đó cho tới ngày qua đời.
Ông mất ngày 18 tháng 4 năm 1998
.

-------------

PARIS
. Nguyên Sa

Mai tôi ra đi chắc trời mưa
Tôi chắc trời mưa mau
Mưa thì mưa chắc tôi không bước vội
Nhưng chậm thế nào cũng phải xa nhau…

Mai tôi đi chắc Paris sẽ buồn
Paris sẽ nhìn theo
Nhưng nhìn thì nhìn đời trăm nghìn góc phố
Con đường dài thẳng mãi có bao nhiêu

Mai tôi đi dù hôm nay đang vào thu
Giòng sông Seine đang mặc áo sương mù
Đang nhìn tôi mà khoe nước biếc
Khoe lá vàng lộng lẫy lối đi xưa
Dù hôm nay giữa một ngày tháng bảy
Chiếc tháp ngà đang ướt rũ mưa ngâu
Sông Seine về chân đang bước xô nhau
Sẽ vịn ai cho đều giòng nước chảy
Dù mai kia
trong một đêm quá khuya hay một ngày sớm dậy
trên một con đò, bên một góc phố, dưới một luỹ tre
tôi sẽ ngồi kể chuyện nắng chuyện mưa
và có lẽ tôi sẽ kể chuyện Paris
để khói thuốc xám trên môi dăm người bạn
và trên môi tôi
điếu thuốc sẽ run trên những đường cong lận đận
điếu thuốc sẽ run như chân người vũ nữ vừa quen
đôi chân người mà tôi không dám nhớ cũng không dám quên
còn quay đảo giữa điệu nhạc mềm như khói thuốc…

Tôi sẽ hỏi trong những chiều giá buốt
những chiều mưa mây xám nặng trên vai
người con gái mắt xanh màu da trời
trên áng mi dài có quanh co tuyết phủ?
Rồi cả người
cả Paris nhìn tôi qua một nụ cười nhắn nhủ
nụ cười mềm như ánh nắng của cuộc chia ly
của một buổi sáng mai khi những người phu đổ rác bắt đầu đi
những thùng rác bắt đầu cọ vào nhau
với những tiếng kêu của một loài sắt lạnh
như những tiếng kêu của những chiếc đinh khô, những mình búa rắn
của những đôi mắt nhìn theo
và tôi cũng nhìn theo
không biết người ta vừa khâm liệm mình hay khâm liệm một người yêu
Dù người yêu không phải là người con gái có mớ tóc vàng
Nhưng cũng sợ phải viết những lá thư xanh về xứ đũa son

Nên tôi không dám hỏi:
tại sao mắt em buồn
tại sao má em đỏ
tại sao môi em ngoan
vì những ngón tay tô đỏ màu đũa son
đang muốn gắp cả đời người hạnh phúc
Và cả tôi cũng vẫn nghẹn ngào trong mỗi lần nói thật
mỗi lần nghe Paris hỏi tôi:
tại sao anh về
tại sao anh không ở?…
Nhưng dòng máu không thể chảy ngoài huyết quản
dù tôi yêu Paris hơn một người bạn yêu một người bạn
hơn một người yêu yêu một người yêu

Dù đêm nay tôi vẫn làm thơ
dặn những người con gái nhỏ đi về
trên hè phố Saint Michel
gò má đỏ phồng bánh graffen
để những hạt đường rơi trên má
lau vội làm gì cho có duyên
Dù đêm nay những người yêu nhỏ vẫn đi về
vẫn đôi mắt nhìn lơi lả hở khuy
cặp môi nghiêng trong một cánh tay ghì
mỗi chuyến métro qua vồi vội
giòng Seine cười ngoảnh mặt quay đi
Dù đêm nay tháp Eiffel
Vẫn kiễng mình trong sương khuya
nhìn bốn phía chân trời
Và đôi mắt tôi
Vẫn tìm đến trong một giờ hò hẹn

Và từ mai trên những lá thư xanh
tôi không được bắt dầu
bằng một chữ P hoa
như tên một người con gái…

ptnthuy

ptnthuy

TỪ LÚC ẤY
Thu Nguyệt

Em ngồi hóa đá thành thơ,
Trả anh ngày tháng anh chờ lúc yêu.

Em ngồi hóa đá thành chiều,
Trả anh cái nụ hôn liều ngày xưa.

Em ngồi hóa đá thành mưa,
Trả anh cái phút anh đưa em về.

Xa nào anh có hay đâu
Đá từ lúc ấy bắt đầu hóa em .



SUỐT ĐỜI
Nguyễn Bình Phương

Bâng quơ nhắc mãi đến ai
Chiều buông một tiếng thơ dài ngẩn ngơ

Lòng ơi vắng đến sững sờ
Bao giở thôi viết câu thơ si tình

Trót thầm khắc một dáng hình
Suốt đời mang nặng mỗi mình bâng quơ.


CÒN GẶP NHAU ,THÌ HÃY CỨ VUI
CHUYỆN ĐỜI NHƯ NƯỚC CHẢY HOA TRÔI .

LỢI DANH NHƯ BÓNG MÂY CHÌM NỔI
CHỈ CÓ TÌNH THƯƠNG ĐỂ LẠI ĐỜI. I love you










sonkim



@ Cô chủ Quán : Nếu quán có sập thì do hai ông nhà đèn Duy Hùng & Tiến Hảo thôi...
chứ mình chỉ là khách...có vặn hay véo gì gì .. hì hì thì khách chỉ biết kêu trời thui Smile

* Tháng mười , làm bài có chút hương mùa thu cho hợp héng cô Chủ
( Kèm theo ý Bác Huệ..Có ông bạn nào ngày xưa cầm que...bỏ cơ hội - trăm năm một thủa )


......


Cho Lại Ngày Xưa


Có những chiếc lá..
mãi đi tìm quá khứ
theo thu về rơi bên thềm nhà em
xào xạc trong gió thì thầm gọi tên
gọi thu bơ vơ
gọi nụ mầm xuân mới
tay xa tầm với
gọi tình ơi, ơi tình.

Có những vần thơ..
gửi về lại quá khứ
vần điệu yêu thương về ươm môi hồng
thì thầm ngày xuân gọi em tuổi mộng
gọi những nhớ mong
gọi yêu dấu muôn mầu
cho những vần thơ
ru í ơ tình đầu,

Có một người mơ..
về một miền quá khứ
về lại sân trường bên người dấu yêu
bỏ những ngại ngùng bên hoa phượng đỏ
bỏ lại bạn bè
cho những thầm yêu
tay nắm bàn tay
gọi tình ơi tình...


............

nttuyen



Một bài thơ nữa cũng của Nguyên Sa, cũng đã được phổ nhạc , và cũng không "lẫn" với thơ ai khác !

-----------

NGA
Nguyên Sa

Hôm nay Nga buồn như một con chó ốm
Như con mèo ngái ngủ trên tay anh
Đôi mắt cá ươn như sắp sửa se mình
Để anh giận sao chả là nước biển !...

Tại sao, Nga ơi, tại sao...
Đôi mắt em nghẹn như sát từng lần vỏ hến
Hơi thở chùng như sợi chỉ không căng
Bước chân không đều như chiếc thước kẻ ai làm cong
Ai dám để ở ngoài mưa ngoài nắng !

Nói cho anh đi, Nga ơi...
(em làm ơn chóng chóng)
Lại bên anh đi -- bằng một lối rõ thật gần
Bằng một lối gần hơn con đường cong
Bằng một lối gần hơn con đường thẳng
Bằng đôi má hồng non, bằng mắt nhìn trinh trắng
Bằng những lời yêu mến tan trên đôi môi...

Và cười đi em ơi,
Cười như sáng hôm qua,
Như sáng hôm kia...
Cười đi em,
Cười như những chiều đi học về
Em đố anh Paris có bao nhiêu đèn xanh đèn đỏ
Và anh đố em: Em có nhớ
Mỗi ngày bao nhiêu lần anh hôn em ?...

Cười đi em,
Cười rõ thật nhiều đi em...
Rồi đố anh
Cho anh không kịp đếm
Cho anh tan trong niềm vui
Cho bao nhiêu ngọn đèn xanh đèn đỏ thi nhau cười
Vì hai bàn tay chúng mình sát lại
(tay anh và tay em)
Như hai dãy phố chạm vào nhau
Hai dãy phố chúng mình vẫn đi về
Em nhớ không !...

Em nhớ không , đã có một lần anh van em
Đã có một lần lâu hơn cả ngày xưa
Em sợ thời gian buồn như mọt nhấm từng câu thơ
Em sợ thời gian ác như lửa thiêu từng thanh củi
Mắt e ngại như từng con chỉ rối
Em sợ những ngày trời nắng như hôm nay
Em sợ những đường tàu vướng víu như chỉ tay
Không dám chọn lấy một ga hò hẹn

Em nhớ không ?
Anh đã van em
(và anh còn van em như ngày xưa...)
Em đừng buồn như những chiếc lá tre khô
Em đừng buồn như những nóc nhà thờ không có tuổi
Anh van em đừng nhìn anh và đừng cười gượng gạo
Em đừng cười như ngọn bấc gần hao
Những nụ cười vướng trên đôi gò má xanh xao
Những nụ cười vướng trên mắt nhìn trắng đục
Đừng để anh nhìn em rồi nghẹn ngào chớp mắt
Như hai vì sao le lói trong đêm sương mù
Đừng để thời gian dầy như trăm vạn lớp chấn song thưa
Về xen giữa hai bàn tay sầu tủi !...

Em nhớ không, anh đã van em đừng buồn
Anh đã van em đừng để những nụ cười chắp nối
Mắt anh sẽ mờ vì những vết kim khâu
Và anh buồn, rồi lấy ai mà dỗ nhau
Lấy ai mà dỗ hai con chó ốm ! ...

Em nhớ không cả một hôm trời mưa ?
Một hôm trời mưa tấm tức
Một hôm trời mưa không ướt cánh chuồn chuồn
Những hạt mưa không đan thành mắt áo len
Những hạt mưa không làm phai màu nước mắt
Em đã khóc, anh đã khóc, và chúng mình đã khóc
Bước chân lê trên những hè phố không quen
Chúng mình đã khóc vì không được gần nhau như hai con chim
Chúng mình đã khóc vì không có tiền làm lễ cưới, lễ xin
Và em nhớ không, chúng mình đã hỏi nhau:
Tại sao phải làm lễ tơ hồng
Tại sao phải nhờ người ta buộc chỉ vào chân
Khi tay em đã vòng ra đằng sau lưng anh
Khi tay anh đã vòng ra đằng sau lưng em
Ngườii ta làm thế nào cắt được
Bốn bàn tay chim khuyên ! ...

Người ta làm thế nào cấm được chúng mình yêu nhau
Nếu anh không có tiền mua nhẫn đeo tay
Anh sẽ hôn đền em
Và anh bảo em soi gương
Nhìn vết môi anh trên má
Môi anh tròn lắm cơ
Tròn hơn cả chữ O
Tròn hơn cả chiếc nhẫn
Tròn hơn cả hai chiếc nhẫn đeo tay !...
Chúng mình lấy nhau
Cần gì phải ai hỏi...
Cả anh cũng không cần phải hỏi anh
"Có bằng lòng lấy em ?..."
Vì anh đã trả lời anh
Cũng như em trả lời em
Và cũng nghẹn ngào nước mắt !...
Và em sẽ cười phải không em
Em sẽ không buồn như một con chó ốm
Như con mèo ngái ngủ trên tay anh
Đôi mắt cá ươn như sắp sửa se mình
Để anh giận sao chả là nước biển !...

Em sẽ cười phải không em
Vì không ai cấm được chúng mình yêu nhau !...
Không ai cấm được anh làm những câu thơ anh thích
Không ai cấm được anh làm cả bài thơ
Với một chữ N
Với một chữ G
Và với một chữ A
Người ta có thể được một câu, hai câu, hay cả ba
Người ta có thể không thích
(thì người ta không thích một mình)
Nhưng người ta không cấm được anh yêu bài thơ của anh.


nthao



Những bài thơ của Nguyên Sa được Ngô Thụy Miên phổ nhạc rất nhiều , người ta nhận xét như thế này :
"Những bài thơ được phổ nhạc ấy cứ bồng bềnh từ thế hệ này sang thế hệ kia, khiến nhiều bài thơ khác của Nguyên Sa ít nhiều bị che khuất, kể cả những câu thơ độc đáo miêu tả chiếc áo dài dân tộc" như trong bài Tương tư :

Tương Tư

Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia ?


Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay ?


Có phải mùa xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh giữa đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Để nắng thu vàng giữa lối đi ?

Có phải rằng tôi chưa được quen
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Hay từng hơi thở là âm nhạc
Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương

Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Đi về bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa

Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo nghề thường
Cho nên đôi mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em.

nttuyen



MÙA XUÂN BUỒN LẮM EM ƠI !
Nguyên Sa

Mùa xuân buồn lắm em ơi
Anh vẫn đạp xe từ Sài gòn lên trường đua Phú Thọ

Đạp xe qua nhà em
Nhìn vào ngưỡng cửa
Nhà số 20
Anh nhớ má em hồng…

Anh nhớ nhà em có cửa sơn xanh
Có một hàng rào, có thầy ,có mẹ…
Có ngựa chạy trong trường đua, người đi ngoài phố
Nên anh đạp xe đi
Rồi đạp xe về
Mà chẳng có đôi ta…
Mùa xuân buồn lắm em ơi
Mỗi lần đạp xe về anh vẫn nghe lòng bỡ ngỡ
Chiếc xe còn nguyên màu sơn xanh
Nhưng tâm hồn đã ngả sang màu sắt gỉ
Bời vì từ Sài gòn lên tận trường đua Phú Thọ
Hết cả tiền uống một ly nước mía
Mà cũng không gặp em
Nên khát đắng linh hồn

Không phải anh ngại đường xá xa xôi
Anh cần gì đường dài
Anh cần gì nước mía
Anh cần gì hoa thơm và chim cười trong lá biếc
Cũng chẳng cần cỏ thêu xanh cánh đồng xa biền biệt
Nhưng làm sao không có bóng hai người đè lên cỏ úa
Để anh nghe em cười mà thấy cả mùa xuân…
Làm sao chỉ có một mình anh
Vừa đạp xe,vừa ngâm thơ (mà đường vẫn dài)
Ngửa mặt lên cao, trời xanh biêng biếc
Làm sao em không ngó xuống linh hồn?…

Sao mùa xuân mà chẳng có mưa bay
Chẳng có người đi bên cạnh cầm tay
Anh chẳng được hôn lên trán ái tình
Và nói năng những lời vô nghĩa…

nttuyen



HOA SỮA
Nguyễn Phan Hách

Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
Một sớm mai bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ

Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa trên áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh

Tại vầng trăng, tại em hay tại anh
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại siêu hình , hay tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay

Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Romeo và Juliete
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương

Chỉ mùa thu tròn vẹn yêu thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của mối tình đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau...

nttuyen



... MẮT CỦA TRỜI XANH
. Lưu Quang Vũ

Tóc của đêm dài, mắt của trời xanh
mắt của phương xa, tay của đất nâu lành
người yêu như lửa và như lụa
bản nhạc ngày xưa, con tàu xứ lạ
Nắng cuối mùa đông, hoa chớm thu...

Bánh xe lăn bờ biển cát bao la
con ve xanh mưa rào ướt đẫm
đôi mắt to nóng bỏng
nói chi lời tàn nhẫn để anh đau ?

Ru em bên hồ sâu
lòng đêm rừng thăm thẳm
mặt trời - chiếc mũ vàng chói sáng
nghiêng một ngày xuống ngủ ở vai em

Anh muốn làm cánh cửa để em quên
ngọn gió nhỏ trên trán em kiêu hãnh
làm cốc nước em cầm trưa nắng gắt
làm con đường quen thuộc để em qua

Vì em, anh viết những bài thơ
gương mặt ấy không gì thay được cả
mặc ai bảo tình yêu giờ đã cũ
như vầng trăng , như ngọn thủy triều...

Anh vẫn dựng ngôi nhà theo quy luật của tình yêu
chẳng cần những lâu đài giá lạnh
chỉ tin nơi nào có em đến ở
chỉ sống bằng hơi thở của em thôi.

nttuyen



. Đại lễ 1000 năm..., một bài thơ về Hồ Gươm nha !

----------

HỒ GƯƠM NƯỚC BIẾC CHIỀU NAY LẮM
. Nguyễn Sĩ Đại

Hồ Gươm nước biếc chiều nay lắm
Em chưa về kịp, liễu vào thu
Tiếng chim nào xuống trên vai trắng
Để lá me vàng rơi ngẩn ngơ

Nắng rót giơ tay là hứng được
Chốn em, cỏ đã níu chân người ?
Hồ Gươm như thể con mắt ướt
Nằm dưới xa xanh dưới đáy trời...

Không biết rằng em rồi có kịp
Heo may anh sợ sẽ bất ngờ
Sau mùa thu ấy còn thu khác
Anh có còn anh để ngóng chờ.

nttuyen



@ Bác Kim
"Em" chả dám "vặn vẹo" gì thơ của bác đâu, ... "sập tiệm" mất ! geek

sonkim



Sông có khúc, người có lúc...bận rộn .
Thấy như Cô chủ Quán có tâm sự...Cũng ráng viết đóng góp..bài văn như bác Huệ,,,
( mong Cô Chủ T.Tuyền chỉnh dùm...)

................

Chờ Đợi


Đợi một ngày
để thấy biển cạn
chờ một đời
để thấy đá mòn..
ta-mong tìm dấu son
trên những nụ cười
em-mong chờ ánh mắt
xa một khoảng trời

Biển đời cuốn bao đau thương
làm sao cạn..
biển tình chôn bao sầu nhớ
làm sao quên...
em-tìm chốn bình yên
rời xa bến bờ
ta- tìm trong ý thơ
từng ngày mong chờ..

Kết nhớ thương thành thuyền
neo chốn bình yên
chờ một ngày em đến
biển tình..
sóng lên.




............

nttuyen



. Thời gian đi mau quá, tháng mười rồi !

------------

THÁNG MƯỜI
. Ý Nhi

Một mình qua lối cũ
gặp hàng cây bên đường
đứng lặng trong chiều gió
giữa đất trời mù sương

Chẳng cùng ai giã từ
không cùng ai gặp gỡ
mỗi bước một xót đau
như đặt chân trên lửa

Niềm vui vừa xa khuất
như chiếc là lìa cành
run run tay đón lại
nào còn đâu màu xanh

Lòng chợt buồn ngơ ngác
như người không quê hương
lạc bước trong chiều gió
giữa đất rời mù sương

ptnthuy

ptnthuy

NHỊP CẦU TRẺ CON
Đỗ Duy Chí

Ước gì trở lại ngày xưa
Ta về thăm lại ngày chưa biết gì
Cái thời bỏ túi viên bi
Đã cho em đấy có khi lại đòi.

Em và bè bạn và tôi
Mặt trăng có mắt , mặt trời có râu
Trẻ con , nào xá gì đâu
Trẻ con, đâu cũng là cầu sang chơi

Bây giờ thôi lớn cả rồi
Thành em , thành bạn tôi bây giờ
Cùng chung một tuổi ngây thơ
Nào ai có biết... ai ngờ ...mai sau

Vui thì rộng , buồn thì sâu
Bàn chân đặt lại nhịp cầu đong đưa
Nối ngày mai với ngày xưa
Biết rồi lại nối với chưa biết gì.

nttuyen



BÀI HÁT ẤY VẪN CÒN LÀ DANG DỞ...
. Lưu Quang Vũ

Nắng đã tắt dần trên lá im

Chiều đã sẫm màu xanh trong bóng tối

Đường đã hết trước biển cao vời vợi

Tay đã buông khi vừa dứt cung đàn

Gió đã ngừng nơi cuối chót không gian

Mưa đã tạnh ở trong lòng đất thẳm

Người đã sống hết tận cùng năm tháng

Sau vô biên sẽ chỉ có vô biên

Anh vẫn chưa nói được cùng em

Bài hát ấy vẫn còn là dang dở

Chưa hiểu được mùi thơm của lá

Chưa nghe xong tiếng chim hót của rừng

Yêu thương hoài vẫn chưa đủ yêu thương

Ôi nếu phải tan thành cát bụi

Thành hư vô, không khí trời, không ánh sáng

Chỉ rỗng không, câm lặng, vô hình

Sẽ ở đâu, bài hát ấy của anh

Gương mặt của hôm nay ơi, em của những ngày đang sống?

Không ôm được cả bầu trời lồng lộng

Nhưng có thể cầm một chùm quả trên tay

Có thể trồng thêm một bóng mát cho ngày

Không tới được một vì sao xa lắc

Những có thể đến trong mùa cấy gặt

Làm thuyền trên sông, làm lúa trên đồng

Làm ngọn lửa hồng, làm tấm gương trong

Và nhận hết niềm vui trong cõi sống

Mũi kim nhỏ mà chiều mau tắt nắng

Có sao đâu: áo đẹp đã xong rồi

Phút cuối cùng tay vẫn ở trong tay

Ta đã có những ngày vui sướng nhất

Đã uống cả men nồng và rượu chát

Đã đi qua cùng tận của con đường

Sau vô biên dẫu chỉ có vô biên

Buồm đã tới và lúa đồng đã gặt.



Được sửa bởi nttuyen ngày Wed Oct 06, 2010 11:48 pm; sửa lần 1.

nttuyen



NĂM BÔNG HỒNG TRẮNG
. Đỗ Bạch Mai

Nói chuyện nho nhỏ
Bên bông hồng đỏ
Bên bông hồng xanh

Trò chuyện với anh
Năm bông hồng trắng
Này bông xa vắng
Này bông nhớ thương
Bông này giận hờn
Bông này chờ đợi
Còn một bông cuối !

Còn bông cuối cùng
Anh không dám nói
Còn bông cuối cùng
Anh không dám hỏi

Còn một bông cuối
Dịu dàng toả hương

nttuyen



. Bác Kim phải chuyển séc về trả công cho quán đây mới được. Bác được bà chủ tịch lăng-xê như là Bạch mã Hoàng tử vậy. "Hình dung" Bác cũng đặc biệt quá chừng: TRẺ, ĐẸP CHAI và... tim... mất đi một góc !

sonkim



Thúy tặng cho mình chữ "TRẺ" ...tiếc gì mà không tặng luôn " ĐẸP CHAI " ..Very Happy

Làm bài thơ từ gợi ý của Thúy...từ trái tim...Thanks.


...........

Mảnh Tình Khuyết

Đêm nay
chẳng biết làm gì
ngồi xếp trái tim
sao lại thế nhỉ, mất đi một góc..
một bóng hình nhớ
mất rồi......
quá khứ héo khô
đáy tim hóa xa mạc
chỉ còn buồn - gõ nhịp vô tận
cho đêm thăm thẳm sâu
tình ơi !
giờ nơi đâu ?
con tim khuyết bước trên đỉnh sầu.
Không còn nhớ
chẳng còn mong
trăng cũng tối, quay mặt, tắt lòng...

Đêm qua
người còn giữ không ?
một cuộc tình lỡ
người có giữ không ?
một mảnh..
tim vỡ....

.......






ptnthuy

ptnthuy

flower Anh chàng họa sĩ kiêm nhà thơ Sơn Kim ấy mà . Thơ của chàng này tự sáng tác đó nghen . Hình như lấy từ trong tận góc ngách nào đó của trái tim nên chàng làm thơ hay lắm . Tui đã nói với chàng là khi nào có cơ hội làm tuyển tập thơ để tặng cho A6 mỗi người một cuốn làm của .hi...hi .
Chùa mấy bữa nay có người ra vô nhộn nhịp chút đỉnh tui cũng vui . Ngày nào tui cũng đếm bài hết . Hy vọng con số 2000 bài sẽ đến trong năm nay , để mọi người có cơ hội gặp nhau nữa . Chắc là vui lắm .
Chúc A6 nhiều sức khỏe , giỏi việc nước , chu toàn việc nhà và thường xuyên thăm chùa cúng nhường (viết bài ) nhe. sunny

nvhue

nvhue

Mình cũng thét méc giống Sư Hùng nhưng chưa kịp hỏi. Nay hỏi ké luôn: A6 còn ai "trẻ" nữa vậy? Xin Bà Chủ tịch bật mí luôn!!! Question

ltdhung

ltdhung

Thúy nói đến họa sĩ "trẻ" nào vậy ???

ptnthuy

ptnthuy

sunny Cô chủ quán ơi ! Mấy hôm nay cô có khỏe không ? Không thấy thơ của cô tui cũng thấy nhớ . Anh họa sĩ trẻ kiêm nhà thơ ơi! Anh đi đâu vắng rồi ,mà mấy bữa nay không thấy thăm chùa ?
Cám ơn hai bạn đã cho những bài thơ hay những bài sưu tầm về thưởng thức cuộc sống rất gần với thực tế . Đôi lần vì xúc động trước bài thơ hay của các bạn mà tui đã lén copy lại làm CỦA .
Hy vọng diễn đàn của chúng ta tiếp tục nhận được sự đóng góp thương xuyên của các bạn Very Happy

ttha

ttha

trốn xuống núi để "rong chơi" chút cho xả stress , chứ làm công qủa "không công" mà suốt ngày cứ bị "hăm dọa" nên "đau tim" lắm cô chủ ơi !...!!!
TƯỞNG RONG CHƠI
TỰA NGÀY XƯA...
mất lâu - từ một nụ hôn
dư hương nào bỗng về hoang qua thềm
nếu hay mộng lén vào đêm
chắc chi người vội xoay quên ta rồi.

nhưng mà thơ viết vậy thôi
xin mai đối diện chớ cười - lạnh băng
để ta xóa dấu phân vân
tin yêu đời mãi sáng trong dịu dàng.

mất lâu một nhịp cung đàn
ai buông phím bỗng ngỡ ngàng nhạc rơi
trái tình oan rớt ngang môi
gợn xuân thì đã một thời đi qua.

tưởng rong chơi tựa ngày xưa
ngậm ngùi cỏ dại giọt mưa sau cùng
thôi thì lấy khúc nhạc ngân
nghêu ngao hát mỗi khi thầm nhớ ai.
(LÊ MAI)

nttuyen



Một bài thơ dễ thương post cho đám "phụ huynh" chúng ta, những người đang chuẩn bị cùng "bọn nhóc " bước vào một năm học mới, vất vả, lo toan hơn nhưng mà là khoảng thời gian quý giá, với những dễ thương riêng có !
---------

ĐỪNG NHƯ CÔNG CHÚA
. Nguyễn Nhật Ánh

Đừng như công chúa
Ngủ mê trong rừng
Nằm hoài trên cỏ
Có ngày đau lưng

Mà như cô Tấm
Ngồi bên hiên nhà
Để anh qua ngõ
Có người trông ra

Đừng như trái thị
Rớt bị bà già
Cất trong hũ gạo
Coi chừng chuột tha

Mà như hoa thắm
Lung linh trong vườn
Một lần lỡ ngắm
Một đời lỡ thương

Đừng như, em nhé
Đông xám lạnh lùng
Mà như, em nhé
Xuân hồng bâng khuâng

Để anh qua ngõ
Em còn trông ra
Để em pháo đỏ
Anh còn hương hoa...

nttuyen



. "Bé" phải siêng cúng dường quán đây mới phải: lắm khi thầy trò nhà "Bé" xuống núi ... nghỉ tu, quán tui phải "chong đèn, ... đuổi muỗi" suốt, Bé về mà hổng ghé quán thì thấy "thiếu" là đúng rồi ! drunken

180Ai bảo Xuân tàn hoa rụng hết,  đêm qua, sân trước, một nhành mai... - Page 4 Empty TỰ TÌNH KHÚC !....!...! Sat Aug 28, 2010 4:05 pm

ttha

ttha

vào chùa không ghé quán cô chủ thấy "thiếu" 1 chút gì...!!....

về - một chốn bình yên
làm thơ yêu - vô tội
trốn khắc khoải kiếm tìm
dòng đời đi không lối.

già - giữa mộng xanh lên
xin đừng xoay lưng vội
mảnh đau tim nhức nhối
xóa dối lòng sẹo khâu.

ngoảnh mặt - chẳng về đâu
lặng im thành tiếng nói
biết lấy gì thâm sâu
ngàn trùng xưa - nhớ mỏi.

....chút tình xin cũng vội
lệch tuổi trời biết nhau
lạc hỏng chốn nương rồi
cỏ bờ - xót kiếp sau.
(LÊ MAI)

nttuyen



. "Ngày xưa" mà Huệ vừa nhắc lại đúng là ... "hổng nhắc chắc hông nhớ nổi" !. Chắc chắn là còn nhiều "ngày xưa" dễ thương như vậy rồi sẽ được nhớ lại ở nơi đây ...

---------

NGÀY XƯA
. Hà Phú

Ngày xưa Trời ở trên trời
Trời xui đằng ấy đến ngồi bên ta
Ngày xưa đằng ấy nhà xa
Tan trường mưa quá nên ta đưa về.
Ngày xưa đằng ấy tóc thề
Ta thời tóc ngắn nên về tương tư
Ngày xưa ta viết phong thư
Đằng ấy nhận được hình như ... bằng lòng
Ngày xưa có tiếng thì thầm:
"Mai sau đừng có thay lòng à nha !"

Ngày xưa đằng ấy đâu quên
Trời mưa mưa quá cho nên ... phai lòng
Thôi thì trời đã sang đông
Thôi thì người đã đành lòng quên ta
Trời ơi, trời ở cao xa
Ngày xưa nhắc lại chỉ là ... ngày xưa.

nvhue

nvhue

Cảm ơn chủ quán đã ra tay convert thành bài thơ nhưng vẫn còn thiếu cái tựa. "Bài văn" mình muốn nói về các bạn nữ A6, có một ý là ngày xưa khi múa tập thể "tay trong tay" có một cái cây ở giữa, chi tiết này chắc nhiều bạn còn nhớ. Bây giờ nghĩ lại thấy buồn cười, đó là cơ hội ngàn năm có một (không biết của ai) mà để bỏ qua uổng phí. Mong các bạn nữ A6 có ý tưởng gì mới thì viết mới hoặc viết thêm vào bài thơ mà chủ quán đã convert và đặt giùm một cái tựa.

nttuyen



. Bác Huệ ơi! Khổ thân chủ quán "em", Bác mà nhờ em thì xem như em...chết chắc. (Uy tín của chủ quán em chắc cũng ...đi luôn Sad )
Hi hi, T. mà có lắm tài năng như thế thì chẳng phải khổ đi buôn... thơ, làm hẳn nhà thơ, nhà họa cho nó oai ( nghe tiếng "nhà"... nó mới hoành tráng), chứ làm chi chủ "quán" cho nó ... "te tua" . !!! scratch . Tuy vậy, do là đầu óc "con buôn", quán xá ế ẩm, may mà có Huệ vào ủng hộ, phải ráng hết sức để "giữ chân", đành ráng uốn ba tấc chữ nghĩa có được, "xào nấu" thêm thắt ... cho Huệ "vui" mà siêng ghé forum cúng dường hoan hỷ geek

Em vẫn thế, không gì thay đổi
Vẫn ngại ngùng bẽn lẽn thuở ban sơ
Tay cầm tay mà như cách trở
Mắt thẹn thùng, xa ngó bâng quơ

Tuổi học trò còn nhiều khờ dại
Mặt đỏ hồng khi có lời yêu
Chân bước vội tìm đường trốn chạy
Để mắt ai nuối tiếc dõi theo…

Em vẫn thế, không gì thay đổi
Có chăng là đôi nét lo toan
Bão đời dẫu in trên mái tóc
Chỉ làm ta thêm nặng nhớ mong

Tuổi nay đã không là mơ mộng
Lại một niềm quý nhớ - tri âm
Thương nhớ cũ vẫn như còn ấp ủ
Gặp lại em, xao xuyến gọi về…


. Tới đây là hết mớ chữ nghĩa lận lưng của chủ quán tui rồi, tên đặt hổng nổi nữa, nhờ các bác khác hoan hỷ giúp giùm! drunken

ptnthuy

ptnthuy

TÌNH ĐẦU

Thơ em còn đó mối tình ,
Biết đâu ngày ấy em dành cho tôi
Em vừa qua tuổi tuổi hai mươi
Tình im....thầm gửi cho người cách xa.

Cuộc đời ở giữa ngã ba,
Em đi nẻo ấy hay là chờ tôi?
Bây giờ sang tuổi bốn mươi ,
Đọc câu thơ cũ, sững người nhớ nhau.

Nồng nàn em nói trước sau,
Vẫn giành tôi mối tình đầu của em



nvhue

nvhue

Sau khi đọc bài thơ Hoa Cúc của Tuyền sưu tầm, mình cảm hứng viết một bài "văn" sau, nhờ bạn chỉnh lại cho thành bài thơ và đặt tên dùm, để mình tham khảo học hỏi ...

Em vẫn thế có gì đổi thay
Vẫn bẽn lẽn như thuở ban đầu
Tay cầm tay có cầu nối giữa
Mắt thẹn thùng dòm ngó bâng quơ

Tuổi học trò còn nhiều khờ dại
Mặt đỏ hồng khi có lời yêu
Chân bước vội tìm đường trốn chạy
Để mắt ai nuối tiếc một thời

Em vẫn thế không gì thay đổi
Chỉ thêm vào bao nét lo toan
Bão thị trường thổi vào cuộc sống
Cuống phăng đi những nét dại khờ

Tuổi bây giờ còn gì mơ mộng
Bao nỗi lo cơm áo gạo tiền
Dáng hơi gầy nhưng giàu nghị lực
Sức phi thường chẳng thấy ốm đau

nttuyen



. Không rực rỡ như hoa hồng, nhưng cúc là loài hoa càng nhìn càng "mếch", bởi rất có duyên, dễ thương "cực kỳ"...

----------

HOA CÚC
. Xuân Quỳnh

Có thay đổi gì không cái màu hoa ấy
Mùa hạ qua rồi lại đến mùa thu
Thời gian đi màu hoa cũ về đâu
Nay trở lại vẫn như còn mới mẻ.

Bao mùa thu hoa vẫn vàng như thế
Chỉ em là đã khác với em xưa
Nắng nhạt vàng, ngày đã quá trưa
Nào đâu những biển chờ nơi cuối đất
Bao ngày tháng đi về trên mái tóc
Chỉ em là đã khác với em thôi !

Những màu hoa đâu dễ quên nguôi
Thành phố ngợp ngày nào chiều gió dậy
Gương mặt ấy lời yêu thưở ấy
Màu hoa vàng vẫn cháy ở trong em.

sonkim



Trồng ít hoa Tường Vi bên Quán Thơ của T,Tuyền.

...........

Hoa Tường Vi

Ai mang chút tình
ươm vào sắc hoa
cho đóa tường vi
bên hiên nghiêng buồn
Ai mang gió mưa
hòa theo tiếng ca
cho con tim xa
đêm ngày mong nhớ..

Tường vi hỡi,tường vi
cho lưu luyến
bước người đi
vấn vương còn hỏi
tình yêu là gì..

Tình yêu hỡi ,tình yêu
còn ngát hương
trong gió chiều
tường vi gọi nhớ
lãng phiêu..
xứ người....


...............

nvhue

nvhue

Mình có một đề nghị nhỏ gửi đến các bác "thi sĩ", khi có thơ về hoa các bác chịu khó sưu tầm thêm hình ảnh về loại hoa đó, cho mọi người tiện việc vừa đọc thơ vừa ngắm hoa, khỏi phải "thét mét".

nttuyen



HOA TƯỜNG VI
. Xuân Quỳnh

Trắng với hồng và tim tím nhạt
Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa
Hoa tường vi như thực lại như mơ
Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dại
Vóc nhỏ nhắn trước tầm gió thổi
Tôi hiểu điều trong lá nói lao xao
Ở nơi nào những điệu ca dao
Từng ca ngợi một loài hoa chưa có
Hoa phảng phất mối tình trong truyện cổ
Mang lỡ lầm oan ức đã xa xôi
Hoa tường vi thời trẻ dại của tôi
Bên mái rạ một mảnh vườn hẻo lánh
Ngày mưa bụi khắp nẻo đường vừa tạnh
Những cụm hồng, cụm tím lẫn màu xanh
Tôi có hoa bè bạn bên mình
Hoa hiểu cả những điều tôi chẳng nói

Tôi đã qua bao thác ghềnh đá núi
Qua thời gian - tóc thoáng sợi màu mưa
Hoa tường vi của những ngày xưa
Tôi vẫn nhớ một màu mây phiêu lãng

nttuyen



. Bác Kim nhớ đúng rồi, hoa trông nhẹ nhàng..., hơi... "vô thực". Và bài thơ của bác... cũng "nhẹ nhàng " không kém ! drunken

ttha

ttha

"LỜI YÊU MỎNG MẢNH NHƯ MÀU KHÓI
AI BIẾT LÒNG ANH CÓ ĐỔI THAY....?"
CŨNG KHÓ NHỈ...?....?....?...

sonkim



Hoa cỏ may ...hình như là loại bông tròn..bay bụi như
bông gòn phải hông T.Tuyền...

............

Hoa cỏ May

Bóng chiều về qua tay
mong manh hoa cỏ may
nhẹ hồn vương theo gió
hương trầm buồn xa bay

Dòng đời mãi đổi thay
tình ai có đong đầy
cho hồn hoa cỏ dại
trắng trời thương nhớ này

Một đời người heo may
tình vơi theo tháng ngày
ai cho ta lòng nhớ
ta vì ai đắm say..

Ngàn giọt buồn đắng cay
ươm chút thơ tình này
như tình xa còn mãi
vấn vương hoa cỏ may.


...........

nttuyen



HOA CỎ MAY
.Xuân Quỳnh

Cát vắng, sông đầy cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ me về nay đã thu .

Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm dày
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay ?

ptnthuy

ptnthuy

SUỐT ĐỜI

Nguyễn Bình Phương.

Bâng quơ nhắc mãi đến ai
Chiều buông mốt tiếng thở dài ngẩn ngơ.

Lòng ơi vắng đến sững sờ
Bao giờ thôi viết câu thơ si tình

Trót thầm khắc một dáng hình
Suốt đời mang nặng mỗi mình bâng quơ.

nttuyen



VÔ LÝ
. Giáng Vân

Cũng chẳng biết vì đâu mà khóc
Khi anh đi qua không kịp thấy mình
Bước vội vã, có điều gì phía trước,
Có điều gì mà không phải là em ?

Nỗi mủi lòng cứ thế ngập trong tim
Không biết gió cứ ào lên từng đợt
Cũng chẳng biết vì sao mình không tan thành nước,
Chảy ngược chiều đường anh.

nttuyen



. Bác Kim cứ yên tâm, quán đây chưa có tiền lệ "hành hung" ai, chỉ có tự nguyện "xuống tóc " thì thông lệ là phải qua ... chùa Bà Tám drunken

-------------

CHIA TAY MÙA HẠ
Đào Vĩnh

Đặt bàn chân lên mảnh đất mùa thu
Còn tha thiết tấm lòng mùa hạ
Sen thả cánh cuối mùa đỏ chói
Chưa làm được gì đã tiễn đưa

Đôi mắt giàu thi tứ say sưa
Trái tim khoẻ nhịp nào không thổn thức
Vẫn biết cuộc đời là leo dốc
Thơ chưa thành vần chữ bởi vì sao ?

Ta vẫn yêu em mùa hạ khát khao
Đêm nắng tháng năm dài lửa đốt
Nắng đến hết mình mưa không tiếc sức
Mây vô tình vương trong xa xanh
Chân trời chiều chờ đợi mông mênh
Em thơm ngát trước chân trời lộng lẫy
Sao chẳng đốt tình yêu bùng cháy
Mà chỉ ngọt ngào một chút ở đầu môi ?

Mùa hạ bao giờ có thực trong tôi ?

nttuyen



. Bài thơ chủ quán tui "ngưỡng mộ" từ hồi còn ... nít nhỏ..., tới bữa nay "sư phụ" post lên f. mới nhớ ra vậy ta !!! Ngẫm nghĩ lại, A 6 "hội ngộ" trở lại ... tuy hổng còn "tươi", nhưng cũng chưa "héo" lắm hén ! geek
------------

...
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm cảm thông ơi
Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi

Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi
Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin
Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
Xin hãy có một ngày nhen nhúm lại.
...

sonkim



Làm thơ góp vui thôi, chứ để ..thiên hạ sợ...chạy hết...
Quán vắng..chắc bị Người Ta cạo đầu quá..
Tội Lỗi...Tội Lỗi...


..........

Thơ..1001 Đêm


Một bài thơ
ngàn lời thơ
người sao còn mãi ơ thờ
với ta
một đêm qua
ngàn đêm qua
con tim khô héo xót xa
một mình..
trăm năm tiếc
một cuộc tình
đêm buồn vẫn dấu lặng thinh
tím lòng
phương trời cũ
một người mong
tình về muôn lối lạnh trong
đêm trường
lời thơ buồn
ngàn tơ vương
tình là nỗi đau
trăm đường..
vào tim.


......

ltdhung

ltdhung

Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại

Đinh Thị Thu Vân

Rồi sẽ có một ngày ta ngoái lại
Bạn bè ơi, khi ấy có còn nhau
Cơn lốc đời đưa đẩy bạn về đâu
Ta ngoái lại tìm nhau, e mất dấu
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm cảm thông ơi
Ta ngoái lại rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi
Ta ngoái lại tìm nhau, đừng sỏi đá
Đừng dập vùi chi nữa trái tim hoang
Thôi đừng nhớ đừng quên đừng xa vắng
Xin một lần tha thứ thuở lang thang
Tha thứ nhé bạn ơi ngày cay đắng
Ta quẩn quanh nuôi giữ xót xa mình
Tha thứ nhé những niềm vui không vóc dáng
Thủa đam mê bè bạn khuất xa dần…
Rồi sẽ có một ngày, sau tháng ngày dâu bể
Chúng mình cùng ngoái lại tìm nhau
Ta nói yêu thương khi mắt đổi thay màu
Bàn tay héo cầm lâu cho ấm mãi
Trái tim héo, nụ cười xưa dẫu héo
Chỉ xin đừng tàn lụi chút niềm tin
Dẫu mong manh vụn vỡ chẳng nguyên lành
Xin hãy có một ngày nhen nhúm lại.

nttuyen



ĐIỀU ANH KHÔNG BIẾT
. Phi Tuyết Ba

Riêng điều ấy không bao giờ anh biết
có một lần em lỡ hẹn với anh
Chiều vàng xanh nơi góc phố xanh
em đến gần cánh cửa xanh hé mở...

Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ
đôi chân em sao khó bước qua
Chỉ một bước thôi là hết cách xa
Anh gần lắm... phía bên kia đôi guốc

Chẳng biết vì sao chân em lui bước
chiều đương xanh bên cánh cửa xanh
có lẽ nào em lỡ hẹn cùng anh
đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới...


-------------
Note: study Đa nghi nhỉ ! Biết đâu anh chàng mua đôi guốc đỏ là để tặng nàng, để sẳn ngoài bậc cửa đợi nàng đến thử xem vừa chân không thì sao ? Tiếc nhỉ ! ( tiếc ... đôi guốc đó scratch geek )

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 4 trong tổng số 10 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10  Next

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết