HÔN NHÂN TRONG CA DAO TỤC NGỮ VIỆT NAM .
Sự nuối tiếc khi lỡ một cuộc tình ,
"Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em lấy chồng anh tiếc lắm thay ! "
Sự xắp đặt của cha mẹ trong hôn nhân ,
" Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy "
Môn đăng hộ đối trong hôn nhân ,
" Đũa mốc mà trèo mâm son "
hoặc là :
" Kình nghê vui thú kình nghê
Tép tôm thì lại vui bề tép tôm ! "
Mẹ chồng nàng dâu ,
" Em nghe thấy mẹ anh hiền
Cắn cơm không bể , cắn tiền bể tư "
Vì chữ hiếu , không dám bênh vợ , người con trai chỉ biết than thở rằng :
"Mẹ anh dữ lắm em ơi !
Nhịn ăn ,nhịn mặc , nhịn lời mẹ cha
Nhịn cho nên cửa , nên nhà
Nên kèo ,nên cột , nên xà tầm vong "
Vợ chồng tôn trọng lẫn nhau :
" Vợ chồng tương kính như tân "
Một vợ ,một chồng ...
" Đói lòng ăn nắm lá sung
Chồng một thì lấy ,chồng chung thì đừng "
Người xưa vẫn lấy câu :
"Kẻ đắp chăn bông , kẻ lạnh lùng
Chém cha cái kiếp lấy chồng chung ! "
để chỉ kiếp sống hẩm hiu của vợ lẽ :
" Ăn cơm nguội , nằm nhà ngoài "
Vợ chồng phải nhường nhịn nhau :
" Chồng nóng thì vợ bớt lời
Cơm sôi bớt lửa , chẳng rơi hạt nào "
Đây là lời khen nên áp dùng :
"Chồng giận ,thì vợ làm lành
Miệng cười hớn hở ,hỏi anh giận gì ? "
Thân phận người con gái đa phiền ,đa muộn trong hôn nhân :
" Bướm vàng đậu nhánh mù u
Lấy chồng càng sớm , tiếng ru càng buồn ! "